Bồi thường thiệt hại do người làm công gây ra

Bồi thường thiệt hại do người làm công gây ra là một quy định của Bộ luật Dân sự năm 2015, nhằm buộc người sử dụng lao động phải có trách nhiệm bồi thường cho bên thứ ba bị thiệt hại do người làm công gây ra trong quá trình thực hiện công việc được giao.

Bồi thường thiệt hại do người làm công gây ra
Bồi thường thiệt hại do người làm công gây ra 2

Người làm công

Người làm công được hiểu là người thực hiện công việc, nhiệm vụ theo sự chỉ đạo và quản lý của người sử dụng lao động, thường trong mối quan hệ lao động chính thức (có hợp đồng lao động) hoặc chưa chính thức (hợp đồng học nghề, hợp đồng thử việc, thuê làm công việc tạm thời). Người làm công có thể được trả lương, tiền công hoặc các hình thức khác như lợi ích bằng hiện vật.

Chủ thể chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại do người làm công gây ra

Theo quy định tại Điều 600 Bộ luật Dân sự năm 2015, chủ thể chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại trong trường hợp này là người sử dụng lao động. Khi người làm công gây thiệt hại trong quá trình thực hiện công việc được giao, người sử dụng lao động sẽ phải bồi thường cho bên thứ ba bị thiệt hại. Điều này áp dụng ngay cả khi người làm công gây ra thiệt hại không cố ý, miễn là hành động đó liên quan đến công việc mà họ đang thực hiện cho người sử dụng lao động.

Điều kiện làm phát sinh trách nhiệm bồi thường thiệt hại

Có hành vi gây thiệt hại:

Hành vi gây thiệt hại có thể là hành động hoặc không hành động mà dẫn đến thiệt hại cho người khác. Hành vi này có thể do lỗi vô ý hoặc cố ý của người gây thiệt hại. Hành vi gây thiệt hại do người làm công gây ra trong khi đang thực hiện công việc do người sử dụng lao động giao.

Có thiệt hại thực tế xảy ra:

Thiệt hại phải là thiệt hại có thật và được xác định rõ ràng, có thể là thiệt hại về tài sản, sức khỏe, tính mạng hoặc các quyền và lợi ích hợp pháp khác của cá nhân, tổ chức. Thiệt hại có thể bao gồm thiệt hại vật chất (tài sản bị mất mát, hư hỏng) và thiệt hại tinh thần (tổn thất tinh thần do sức khỏe, danh dự, nhân phẩm bị xâm phạm).

Mối quan hệ nhân quả giữa hành vi gây thiệt hại và thiệt hại thực tế:

Hành vi gây thiệt hại phải là nguyên nhân trực tiếp hoặc gián tiếp dẫn đến thiệt hại thực tế. Nếu thiệt hại xảy ra không phải do hành vi của người gây thiệt hại mà do yếu tố khác, người đó không phải chịu trách nhiệm bồi thường.

Quyền đòi lại của người sử dụng lao động

Quyền đòi lại của người sử dụng lao động trong trường hợp bồi thường thiệt hại do người làm công gây ra được quy định tại Điều 600 Bộ luật Dân sự 2015. Đây là một cơ chế nhằm bảo vệ quyền lợi của người sử dụng lao động khi họ phải chịu trách nhiệm bồi thường thay cho người làm công trong quá trình thực hiện công việc.

Theo Điều 600 Bộ luật Dân sự 2015, khi người làm công gây ra thiệt hại cho bên thứ ba trong quá trình thực hiện công việc được giao, người sử dụng lao động có trách nhiệm bồi thường cho bên bị thiệt hại. Tuy nhiên, sau khi đã bồi thường, người sử dụng lao động có quyền yêu cầu người làm công hoàn trả lại cho họ khoản tiền mà họ đã bồi thường thay. Nếu người làm công từ chối hoặc không đồng ý với mức hoàn trả, người sử dụng lao động có quyền khởi kiện ra tòa án để yêu cầu người làm công bồi hoàn theo quy định của pháp luật.

Quyền đòi lại này bảo vệ quyền lợi của người sử dụng lao động, tránh việc họ phải chịu toàn bộ trách nhiệm tài chính khi người làm công có lỗi trong quá trình thực hiện công việc. Cơ chế này cũng khuyến khích người làm công cẩn trọng hơn trong công việc, bởi họ biết rằng nếu gây thiệt hại và có lỗi, họ có thể phải chịu trách nhiệm bồi thường hoặc hoàn trả lại cho người sử dụng lao động.

Liên hệ ngay với Chúng tôi:

CÔNG TY LUẬT TNHH DCNH LAW

Địa chỉ: 38B Trần Nhật Duật, phường Phước Hoà, thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hoà

Điện thoại: 0343320223 – 0974278893

Email: [email protected]

5/5 - (1 bình chọn)